Bỏ tiền xơi em nữ sinh hàn ngây thơ ngoan xinh yêu, trước cánh cửa màu tím quen thuộc, nhưng phía sau cánh cửa đó, mọi thứ hoàn toàn lạ lẫm. Tôi thích đó. Rồi yêu đó. Nhưng chưa một lần tôi bước vào phía sau cánh cổng màu tím kia. Tôi nửa bỡ ngỡ, Bỏ tiền xơi em nữ sinh hàn dễ thương din đét nữa bồi hồi, lại thêm chút phập phồng, rồi dáo dác nhìn quanh một lượt. Một chiếc bàn gỗ chữ nhật dài tầm 1m2 nhưng cao chỉ 40cm, bên dưới là tấm thảm màu lông chuột. Chiếc xe màu bạc quen thuộc dựng sát góc tường. Một chiếc bàn may bên cạnh và những chồng đồ còn dang dở. Sâu vào bên trong có gác lửng với